Blog

NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA VIỆC THIẾU TÍNH NỮ

Người ta hay cho rằng những ai chửi chồng, ồn ào, rượu bia, bạo ngôn… mới là thiếu nữ tính. Nhưng thật ra, phụ nữ có thể mất nữ tính ngay cả khi mình đang ngồi thẳng lưng, nói năng văn minh, và… cầm trong tay cả ngàn lý lẽ.

SỨC MẠNH THỰC SỰ CỦA PHỤ NỮ

Là sự không cần chứng mình, không cần giải thích
Đến một lúc nào đó, khi bạn biết rõ giá trị nội hàm của mình, bạn sẽ thấy rằng cố gắng giải thích về mình là một việc không cần thiết. Người thương sẽ chẳng cần bạn nói một lời, người đã ghét thì bạn nói ngàn lời cũng vô ích.

NHỮNG NĂM SAU NÀY…

Những năm sau này, tôi không còn xem nhẹ phụ nữ đẹp nữa. Đẹp – chẳng phải thứ may rủi của tạo hóa. Đẹp là hoa nở từ kỷ luật, là ngọc sáng từ tháng ngày tu dưỡng thân mình như một nghi lễ. Đằng sau một vóc dáng thon thả, một làn da mịn màng, một mái tóc óng ả, một đôi chân thẳng tắp…

ĐỪNG SỢ CHẠM ĐÁY HÔN NHÂN

Người ta thường sợ cái gọi là “chạm đáy hôn nhân”. Sợ những đêm lạnh đến mức hai thân xác kề nhau mà tưởng như xa vạn dặm. Sợ những ngày mở miệng toàn là oán trách, im lặng thì hóa thành bức tường. Sợ ánh mắt của người kia như gương vỡ, soi vào đâu cũng thấy những mảnh sắc nhọn làm mình đớn đau.

TÂM: PHỤ NỮ CÓ TÂM CŨNG LÀ MỘT DẠNG PHÚC PHẦN

Tâm là căn, phúc là quả. Tâm càng quảng đại, phúc càng thâm sâu. Tâm an thì vạn sự an, tâm loạn thì vạn sự loạn. Như hư không chẳng cùng tận, như bóng nguyệt in muôn sông, tâm sáng thì vạn cảnh sáng, tâm mịt thì vạn cảnh mờ. Người tu thân đều khởi từ tu tâm – bởi tâm là nguồn, thân chỉ là dòng.

TRÍ: TRÍ TUỆ PHỤ NỮ

Trong cổ thư Phật pháp viết rằng: “Thấy được tính không, thì chẳng còn gì để nắm giữ.”
Đàn bà thấu suốt nhìn hoa nở, biết hoa sẽ tàn.
Nhìn sông chảy, biết nước chẳng khi nào dừng.
Nhìn người đến, biết người sẽ đi.
Cứ mang tâm ung dung mà ngắm ngày qua, đêm xuống.

TÀI: SẮC ĐẸP, TRI THỨC VÀ NGHỆ HỨNG

Phụ nữ biết chút văn chương, cầm, kì, thi, họa, cắm hoa, pha trà… là một dạng phúc phần. Biết chút ấy, không phải để trở thành nghệ sĩ, hay để phô trương, mà để có chỗ trú ngụ cho tâm hồn. Người phụ nữ có chữ trong lòng, có nhạc trong tim, có họa trong mắt… như một đóa hoa vừa tỏa hương vừa đứng vững giữa trời.

SẮC: SẮC ĐẸP LÀ PHÚC PHẦN

Sắc đẹp là phúc phần, đặt vào đúng chỗ để không hoang phí. Đẹp, trước là để tự kính mình: để mỗi khi soi gương, chẳng phải chỉ thấy nhan sắc ngoài da, mà còn thấy sự đoan chính, sự an tĩnh, sự tự trọng trong từng cử chỉ. Đẹp, sau là để kính thiên hạ: để ai ngang qua cũng cảm thấy sự hiện diện của một đoá hoa nở – rực rỡ và tự nhiên. Trước những lời cợt nhã, ngợi khen, luyến ái của người đã vướng nghĩa thê gia, nếu bản thân không thấy hổ thẹn, cũng chẳng có lý do để tự hào đón nhận.

PHỤ NỮ NỮ TÍNH ĂN MẶC THẾ NÀO?

Họ ăn mặc để thể hiện sự trân trọng.
Họ ăn mặc không phải để trở thành trung tâm của căn phòng, mà là để khiến người khác cảm thấy dễ chịu trong sự hiện diện của mình. Họ chọn trang phục như thể đang chọn lời để nói – dịu dàng, vừa vặn, đúng mạch cảm xúc.
Tính nữ không phải là quy tắc thời trang – mà là một tần số năng lượng. Và thời trang là lớp vỏ đầu tiên để tần số ấy chạm vào thế giới.

KHEN – NGÔN NGỮ CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ AN NHIÊN

Người phụ nữ an nhiên chẳng bao giờ tiếc lời khen. Không phải vì họ giả vờ ngọt ngào, cũng chẳng phải vì họ muốn được lòng ai. Mà bởi trong họ có một dòng sông đã lặng, một bầu trời đã yên, đủ để nhìn thấy điều đẹp đẽ xung quanh và đủ thênh thang để thừa nhận cái hay của người khác.

instagram: