GÕ LÀ MỞ, ĐI LÀ ĐẾN, TÌM LÀ THẤY
Gõ là mở.
Cuộc đời vốn chẳng ưu ái ai hơn ai.
Người mà ta cho là “may mắn” chắc chắn cũng từng âm thầm gục ngã. Người mà ta cho là “thuận lợi” cũng từng rơi tự do không ai biết. Chúng ta không khác nhau nhiều ở những gì mình gặp phải. Chúng ta chỉ khác nhau ở cách mình gặp phải.
Đi là đến.
Đừng đợi mọi thứ thuận lợi rồi mới bước đi, bởi thuận lợi chẳng qua là việc học làm quen với một điều gì đó. Chúng ta có thể không kiểm soát được con đường nhưng luôn có thể chọn tư thế mà mình đi tiếp. Tính nữ không bước đi để chiến thắng cuộc đời, mà để làm bạn với nó. Tâm thế này, đường càng dài, ta và cuộc đời càng thắm đượm.
Tìm là thấy.
Một chiếc lá rơi cũng có hành trình của nó. Tính nữ chấp nhận hành trình của mình và thiết tha đi tìm câu trả lời với một dáng vẻ nhu thuận. Trưởng thành không phải để biết hết, mà để dám hỏi lại chính mình: “Biến cố này muốn dạy ta điều gì?”
Trên đời không ai được miễn trừ khổ đau. Nhưng không ai được lập trình phải nhỏ lại vì khổ đau ấy. Phần thưởng không thuộc về người chỉ trải qua biến cố. Nó thuộc về người lớn lên từ biến cố. Lớn lên không phải là trở nên lạnh lùng, vô cảm – mà là điềm tĩnh hơn, hiểu mình hơn, tâm thế đủ đầy hơn để không oán, không than, không trách.
Bạn có thể mất rất nhiều thứ: tiền bạc, mối quan hệ, hình ảnh, thậm chí niềm tin… nhưng đừng mất đi tính nữ trong bạn. Đây là thứ khiến bạn mềm lại, buông bỏ, quay vào bên trong và nâng dậy chính mình. Thời gian không thể chữa lành điều gì, nó chỉ làm ta quen với nỗi đau hơn một chút. Nhưng tính nữ trong bạn có thể làm điều đó. Ta đi, ta gõ, ta tìm… như thể mình xứng đáng với một phiên bản trau chuốt hơn, sâu sắc hơn, xinh đẹp hơn, rạng rỡ hơn, dịu dàng hơn, trưởng thành hơn – mà biến cố đã gửi đến như một lời đánh thức.
Gõ là mở. Đi là đến. Tìm là thấy.
… vì phụ nữ sống trong tính nữ là người mà cuộc đời không nỡ làm tổn thương lâu
𝐁𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 đ𝐚̃ đ𝐞̂̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐝𝐨̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛̃ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐡𝐚̣𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦. 𝐆𝐮̛̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐬𝐮̛̣ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 & 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐧𝐮̛̃!