𝐂ÔNG BẰNG LÀ SỰ ĐỦ ĐẦY TỪ BÊN TRONG
Càng đòi hỏi công bằng, bạn càng thấy mình thiệt. Vì khi bạn bắt đầu đòi, là trong lòng bạn đã thấy mất.
Mất sự biết ơn.
Mất lòng tin.
Mất cảm giác được yêu.
Càng đòi công bằng, công bằng càng không đến. Và tính nữ chưa bao giờ cần gõ bàn để đòi quyền.
Bạn nấu ăn, chồng rửa chén – là công bằng. Bạn nấu ăn, chồng thưởng thức – cũng là công bằng. Miễn là bạn nấu bằng sự tự nguyện, không phải bằng sự oán giận. Và miễn là anh ấy thưởng thức bằng lòng biết ơn, không phải bằng thói quen được phục vụ.
Tính nữ không cần công bằng kiểu sòng phẳng, vì không phải cái gì cũng được đong bằng cân, đếm bằng thìa. Và cuộc đời không phải sổ sách, càng không phải sàn đấu. Công bằng có ý nghĩa gì không khi đòi được nó thì cảm xúc bạn chông chênh, ngôi nhà bạn nghiêng ngã?
Phụ nữ nữ tính không ghi công, không lên án, không thở dài kể lể. Cô ấy biết mình, và trao nhận bằng sự đủ đầy bên trong.
𝐁𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 đ𝐚̃ đ𝐞̂̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐝𝐨̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛̃ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐡𝐚̣𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦. 𝐆𝐮̛̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐬𝐮̛̣ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 & 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐧𝐮̛̃!