LÀM ĐẸP LÀ NỮ TÍNH. NHƯNG LỆ THUỘC VÀO SẮC ĐẸP THÌ KHÔNG
Tôi yêu đàn bà biết làm mình đẹp, yêu cái cách cô ấy vuốt tóc, chọn váy, cài hoa tai, xịt chút nước hoa lên cổ tay…không phô trương, không cần ai chứng kiến. Chỉ là để nhắc mình: “Em vẫn còn sống. Em vẫn còn yêu mình.”
Làm đẹp, là một phần của tính nữ. Là khi bạn cư xử với thân thể mình như một người tình: nhẹ nhàng, có nghi thức, có sự lắng nghe, có vẻ nâng niu của người biết giá trị mình nằm ở đâu.
Nhưng, khi bạn bắt đầu sợ ra đường mà không make up; khi bạn thấy lo lắng nếu người khác không còn khen mình xinh; khi bạn thấy bất an vì hôm nay chưa “đủ lung linh”… thì bạn đang không còn làm đẹp vì yêu mình nữa.
Bạn đang biến sắc đẹp thành nhà.tù.
Có một kiểu phụ nữ luôn đẹp. Nhưng không bao giờ thật.
Cô ấy chỉnh chu. Tinh tế.
Cô ấy không thiếu thứ gì ngoài… sự thở phào.
Vì cô ấy không cho phép mình mộc mạc.
Không dám lùi về với những đường nét thật.
Không dám ngồi với gương mặt trần và lòng an, mà vẫn thấy mình đủ đàn bà.
Cô ấy làm đẹp — như một cách mặc giáp.
Mỗi lớp trang điểm là một lớp bảo vệ.
Mỗi bộ váy là một vai diễn.
Và thế là, vẻ ngoài trở thành xiềng xích.
Còn ánh mắt người khác – trở thành thước đo.
Người đàn bà thật sự nữ tính không sợ bị nhìn thấy khi chưa hoàn hảo.
Cô ấy có thể rực rỡ.
Nhưng cũng có thể mộc mạc.
Cô ấy làm đẹp vì yêu, không vì sợ.
Làm đẹp như một nghi lễ, không phải một ràng buộc.
Tôi viết những dòng này không phải để bạn ngừng làm đẹp.
Mà để nhắc bạn: đừng biến nhan sắc thành thứ bạn dùng để mặc cả với cuộc đời.
Cũng đừng nhốt mình trong một hình ảnh mà bạn không dám bước ra.
Vì bạn không chỉ là ánh nhìn.
Bạn là hương.
Là khí.
Là một trạng thái khiến người khác phải ngoái lại
– ngay cả khi bạn chẳng cố tỏa sáng.
Làm đẹp đi, nhưng làm vì yêu.
Chứ không phải để xin ai giữ lại mình.
Làm đẹp đi, đẹp nhất có thể trong bối cảnh của bạn.
Còn nếu một ngày bạn không thể đẹp như xưa nữa, hãy nhớ:
một người đàn bà vẫn sống sâu, sống chậm, sống có nội lực… thì nhan sắc chỉ là cánh cửa – bản thể mới chính là ngôi nhà.
– Viết trong một buổi sáng không son phấn, quần tây áo sơ mi, bế con đi bán nhà ạ.
𝐁𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 đ𝐚̃ đ𝐞̂̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐝𝐨̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛̃ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐡𝐚̣𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦. 𝐆𝐮̛̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐬𝐮̛̣ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 & 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐧𝐮̛̃!