NHỮNG NĂM SAU NÀY…
Những năm sau này, tôi không còn xem nhẹ phụ nữ đẹp nữa.
Đẹp – chẳng phải thứ may rủi của tạo hóa. Đẹp là hoa nở từ kỷ luật, là ngọc sáng từ tháng ngày tu dưỡng thân mình như một nghi lễ. Đằng sau một vóc dáng thon thả, một làn da mịn màng, một mái tóc óng ả, một đôi chân thẳng tắp… là vô số ngày dài kỷ luật và tỉnh thức, là kết quả của những lựa chọn lặp đi lặp lại: chọn ăn uống lành mạnh, chọn ngủ đủ giấc, chọn yêu thương bản thân thay vì bỏ mặc mình trong bận rộn. Tôi từng tham gia một lớp học về dáng, và đã trải qua bài tập “đứng 9 điểm dựa tường” trên ngón chân trong 30 phút. Một số người trong lớp học đã khóc vì đau. Bạn tin tôi đi, nội tâm phải cứng rắn như thép, mới nâng nổi một thân thể mềm mại như tơ. Sắc đẹp chính là kỷ luật được viết bằng cơ bắp và ý chí.
Những năm sau này, tôi không còn xem nhẹ phụ nữ dịu dàng nữa.
Dịu dàng – không phải thứ được ban, cũng chẳng phải là dáng vẻ yếu mềm để thiên hạ trêu chọc. Nó là kết quả của một nội tâm đã được gọt giũa, đã học cách kiểm soát cơn giận, đã biết dừng lại trước khi buông lời làm tổn thương, đã tập lắng nghe nhiều hơn phản biện. Dịu dàng chính là công phu tu thân, kỷ luật của cảm xúc – thứ kỷ luật khó rèn nhất trên đời.
Và những năm sau này, tôi không còn xem nhẹ bất cứ một con người nào nữa.
Vì tôi biết rằng ai cũng có thể thay đổi. Người từng nóng nảy có thể trở nên hiền hòa. Người từng vụng về có thể trở nên tinh tế. Khi ta nhìn một người, điều ta thấy chỉ là một lát cắt trong dòng chảy của họ, không phải là con người họ. Con người là sinh thể duy nhất có khả năng lột xác bằng chính ý chí và lựa chọn.
Những năm sau này, tôi học được rằng:
Sắc đẹp – là tu thân.
Dịu dàng – là tu tâm.
Đổi thay – là minh chứng cho quyền năng vô tận của con người.
𝐁𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 đ𝐚̃ đ𝐞̂̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐝𝐨̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛̃ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐡𝐚̣𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦. 𝐆𝐮̛̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐬𝐮̛̣ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 & 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐧𝐮̛̃!