PHỤ NỮ & TÓC BẠC
Thời gian gần đây, nhiều người hỏi tôi nghĩ gì về phong trào phụ nữ để tóc bạc.
Tôi nghĩ tóc bạc cũng là một sắc thái của thời gian – như ráng chiều, như cánh hoa úa – có một vẻ đẹp riêng, tĩnh tại, trầm lắng mà không cần phải gồng mình chứng minh điều gì.
Tôi yêu mái tóc đen suôn mượt, óng ả, thơm tho như hương ban sớm. Nhưng tôi cũng học cách mở lòng với tóc bạc – khi nó không phải là kết quả của bỏ bê, mà là một sự lựa chọn có ý thức, đi kèm với thần thái và tình yêu dành cho bản thân.
Một người phụ nữ để tóc bạc nhưng vẫn giữ cho mình sự tinh tế, chăm chút – có thể chải tóc mỗi sáng, xịt chút mùi hương nhẹ, mặc áo quần phẳng phiu – thì trong ánh nhìn ấy, không phải là sự già nua, mà là sự chín muồi. Như một mùa thu đẹp đẽ.
Điều khiến phụ nữ đẹp không nằm ở màu tóc, mà ở sự hiện diện của họ – có đang yêu thương cơ thể mình, có đang chọn sống tử tế với chính mình, có đang để trái tim mềm lại hay không?
Mỗi mái tóc – đen hay bạc – nếu được nâng niu, chấp nhận, và yêu thương, đều có thể trở thành một vương miện đẹp.
𝐁𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 đ𝐚̃ đ𝐞̂̉ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐝𝐨̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛̃ 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐡𝐚̣𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦. 𝐆𝐮̛̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐛𝐚̣𝐧 𝐬𝐮̛̣ 𝐝𝐢̣𝐮 𝐝𝐚̀𝐧𝐠 & 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐧𝐮̛̃!